*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
_Cái cảm giác bị liếm ngón tay này, nó thật sự không dễ chịu chút nào...
Cảm giác như chạm vào kim loại, lạnh buốt, mà không biết vì sao, nó mang theo cả cảm giác trơn láng.
Giang Dĩ Lâm vô cùng bình tĩnh.
Ngay tại cái khoảnh khắc hắn cho tay vào, hắn đã ý thức được rất có thể nơi này tồn tại những thứ không thể xác định;
Mà ngón tay của hắn, ấy mà lại không bị nát bấy bởi một sức mạnh không thể miêu tả nào đó, điều này cũng cho thấy, sức tấn công của món đồ chơi này, không mạnh.
Đầu ngón tay của Giang Dĩ Lâm hơi khựng lại một chút, song vẫn thong thả dời sang sát thành ống.
Nơi ngón tay chạm tới, chính là một cái gồ hơi nhô lên.
Sinh vật trong đường ống, nó không làm ra bất cứ tấn công nào, cứ như đang chờ đợi...
Đang chờ,
Giang Dĩ Lâm sẽ bật công tắc điện bên trong đường ống,
Vào lúc sáng đèn,
Nó sẽ đến với "Anh lớn" của nó,
Đánh dấu lần tiếp xúc thân mật đầu tiên.
Nhưng mà ấy...
Suy nghĩ lướt qua trong giây lát, ngón tay Giang Dĩ Lâm ấn vào công tắc, tay kia đồng thời nhặt lên cái đầu gấu, rồi đội lên!
Đường ống tối đen như mực... Giờ đây đã sáng bừng chói mắt!
Vào khoảnh khắc đội lên cái đầu gấu, cảm nhận đầu tiên của Giang Dĩ Lâm sao, đó là một mùi dầu máy rõ mồn một, ngay sau đó, mùi ẩm mốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-trong-game-kinh-di-deu-yeu-tham-toi/587369/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.