Chuyện thứ 47
Hoàng Minh Nam nhìn xuống tôi, nụ cười quái dị vẫn không rời khỏi miệng hắn.
Hắn ta định làm gì cơ chứ!
Tôi chưa kịp định thần cái gì thì Hoàng Minh Nam đã lại cúi dần xuống.
Không lẽ định…nữa hả? Đã thở lại bình thường được đâu cơ chứ! Hắn ta lấy sức đâu ra mà lắm vậy???
Tôi đưa hai cánh tay lên bắt chéo ngang miệng, cố gắng tránh cái mặt của hắn ta. Không phải cứ tùy tiện muốn sao cũng được là được! Kể cả cuối cùng có bị hắn ta kéo tay ra cũng được. Tôi nhất định không chịu nhường đâu!
Cơ bắp trên tay tôi cứng đờ lại, chờ tời cái lúc tay Hoàng Minh Nam vươn tới gỡ tung ra. Tôi hé mắt nhìn Hoàng Minh Nam, tại sao hắn ta vẫn còn cười được?
“Làm vậy là có ý mời tôi phải không Linh Lan?” hắn ta nói vẻ mãn nguyện tràn đầy.
Gì mà mời? Không phải tôi đang bắt chéo hai tay để hắn ta không hôn được hay sao? Đầu Hoàng Minh Nam bị ấm hay có vấn đề gì không?
Chưa kịp nghĩ ra thêm cái khả năng nào để hắn ta nói nữa thì Hoàng Minh Nam đã đưa tay tới. Ngay lập tức, tôi nhận ra hắn ta định làm cái gì.
Nhưng quá muộn.
“Khô…Phụt! Ha ha ha… “
Tôi co người lại vì cười, Hoàng Minh Nam vẫn chẳng thèm để ý, tiếp tục cù bên người tôi.
“Dừng…hahaha…dừng lại!..hahahaha” tôi cố đẩy tay Hoàng Minh Nam ra nhưng không được, hắn ta vẫn tiếp tục cù tôi, miệng cười đầy gian xảo.
Không thở được mất! Đau bụng quá!
“Hoàng Minh Nam..haha.. dừng lại…” tôi cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phu/979022/chuong-47.html