Tin buồn là bây giờ chắc tôi chỉ chạy được 1 chuyện 1 tuần thôi, thế nên kiên nhẫn nhé :) (mà cũng thường post chuyện vào lúc đêm hôm khuya khoắt không ma nào đọc rồi cứ ngồi reload và tự hỏi mọi người đi đâu hết rồi, đúng là điên haha)
Okay, không hiểu tốc độ đọc của mọi người dư lào nhưng tôi có đặt một đoạn nhạc(có lời) phía bên phải. Đừng bật luôn, tẹo nữa tới một chỗ nào trong chuyện tôi sẽ nhắc thì mọi người hãy bật nhé :))
Hề hề, chuẩn bị tinh thần bị đau tim chưa các tình yêu?
Chuyện thứ 38
CHUYỆN NÀY KHÔNG XẢY RA,CHUYỆN NÀY KHÔNG XẢY RA,CHUYỆN NÀY KHÔNG XẢY RA, CHUYỆN NÀY KHÔNG XẢY RA, KHÔNG ĐỜI NÀO!!!
“Không” Miệng tôi tự động trả lời câu hỏi của Vy Anh như được lập trình sẵn.
Ngay bây giờ, phải tìm cách thoát khỏi chỗ này. Phải chạy thật xa, về nhà luôn cũng được. Cứ ngồi đây thì sớm muộn gì tôi cũng sẽ bị bé Dâu Tây này chẻ cho tan xác. Gì mà quyết đấu cơ chứ, mình chỉ có nước quay đầu bỏ chạy cho rồi.
Kinh dị quá, trời ơi tôi không muốn ngồi ở đây nữa!
Tôi ngồi cứng đờ trên cái ghế, mọi thứ xung quanh mờ tịt hết đi, chỉ thấy mình vẫn đang làm cái mặt nghiêm trọng nhìn Vy Anh ngồi cạnh đang thao thao bất tiệt về sự giỏi kiếm đạo của Nhật Vũ.
Quên mất.Nhật Vũ thích tôi.
Cậu ta thích tôi.
À mà đâu phải, tôi chỉ là Katana gì đó Cà phê của cậu ta thôi. Mà tôi còn có biết nó có nghĩa gì đâu cơ chứ!
Chắc không phải,chắc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phu/979013/chuong-38.html