Cho mihhoag vì sự ủng hộ nhiệt tình của bạn trong thời gian qua :))
Hề hề.
Chuyện thứ 32
Tôi thò đầu ra ngoài cửa lớp, ngó qua lại.
Sáng nay Hoàng Minh Nam không đứng chờ trước cửa nhà tôi,bây giờ không hiểu hắn ta đang suy tính cái gì trong đầu.
Tôi cẩn trọng bước ra cái locker của mình, cắm chìa khóa vào, mở hé cánh tủ ra, mắt lại đảo ra phía đường từ sảnh vào lớp tôi.
Tủ tôi nằm ngang mặt, có thể thò đầu vào trốn được, đấy là nếu hắn ta định xuất hiện, Hoàng Minh Nam ấy.
Nói gì thì nói, sau vụ hôm qua đúng là không thể đường hoàng mà gặp hắn ta như mọi khi được.
“Đừng có ngó lung tung nữa, nhìn tôi đây này!”giọng Hoàng Minh Nam vang lên phía sau làm tôi giật mình, vội vàng quay phắt lại, bàn tay đang giữ cánh cửa theo đà hất mạnh ra.
Tôi chỉ kịp nhìn thấy nửa mặt phía trên của Hoàng Minh Nam, tức là tóc và mắt hắn ta, ngay trước khi nghe thấy cái tiếng động kinh dị tiếp theo.
“Bốp!”
“Aaahh!”
Cánh cửa locker của tôi đập thẳng vào mũi Hoàng Minh Nam khiến hắn ta loạng choạng lùi ra sau, kêu ầm lên, tay đưa lên ôm mặt.
Shit
Giỏi lắm Linh Lan!
“Hoàng Minh Nam! Cậu làm cái trò gì ở đây?” tôi trố mắt nhìn hắn ta.
Hoàng Minh Nam liếc mắt nhìn tôi trách móc.
“Chết tiệt, Linh Lan! Cậu vừa đập cả cánh cửa sắt vào mặt tôi đấy, còn đứng đó mà hỏi câu vô nghĩa hay sao!!!” hắn ta rít lên một cách khó chịu, tay vẫn che mũi.
Tôi bước tới gần hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phu/979007/chuong-32.html