Chuyện này hơi ngắn một tẹo…
:))
Chuyện thứ 29
Tôi ngồi bó gối,dựa vào tường, cố thở nhẹ hết mức có dù phổi đang muốn nổ ra vì thiếu khí. Chạy từ nãy đến giờ chỉ để đến trốn vào cái hốc tường chết tiệt có mấy cái thùng rác bốc mùi.
Đúng là bách nhục, Linh Lan mà cũng có ngày phải đi nấp sau mấy cái thùng rác thế này.
“Linh Lan,..đừng có bắt tôi phải vào đấy tìm cậu..” giọng Hoàng Minh Nam vang lên một cách khó chịu.
Làm thế QUÁI nào mà hắn ta chạy tới đây nhanh thế cơ chứ, mình đã mất công đi vòng vèo thế rồi. Chết tiệt.
Đúng là đồ nhiều sức thích thể hiện.
Có tiếng bước chân lộc cộc tới gần.
WTF, vừa nãy nghe tiếng của hắn ta xa lắm cơ mà, làm gì có chuyện…
Tôi toát mồ hôi,nghe thấy cả tiếng tim mình đập, lưng ép dẹp vào mảng tường phía sau như muốn lún vào trong quách cho rồi.
Đừng…
“Lộp cộp”
Mau rẽ chỗ khác đi, mau rẽ đi!
“Lộp cộp” tiếng chân tới gần chỗ tôi nấp hơn nữa.
Fan girl của Hoàng Minh Nam đi đâu hết rồi mau ra bám chặt lấy hắn ta đi cũng được, làm ơn! Làm ơn đấy!
“Lộp cộp” còn mấy bước nữa, hết đường ra rồi.
Đừng tới đây, đừng tới đây, ĐỪNG CÓ TỚI ĐÂY…
“Cộp..”tiếng chân nọ dừng lại, bây giờ thì tôi chỉ cách Hoàng Minh Nam một cái nhướn người sang bên trái.
Xong phim.
Thế là đời mình đi tong…
Tôi nhắm mắt lại chờ tới cái đoạn Hoàng Minh Nam lôi xệch tôi ra khỏi cái chỗ ẩn nấp lộ liễu này…
Có tiếng thở ra của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phu/979004/chuong-29.html