Có lẽ đoạn đầu hơi nhảm nhưng mà đại loại là Quân đã có nhiều plot hơn.
Chuyện thứ 22.
“Trần Vũ Thái Hà nói thế thật á?”thằng Quân nhướn mày nhìn tôi.
“Mày tin tao hay tin Trần Vũ Thái Hà?”tôi trừng mắt nhìn nó.
“Có cần làm quá thế không?”nó lại lôi con Iphone 4S ra nghịch.
“Sao không, đây là vấn đề khẩn cấp, Linh Chi không thể một mình chống lại bà Thái Hà được!”tôi dằn cái bút chì xuống mặt giấy, nói. Tuy mạnh miệng dọa chị ta thế nhưng tôi vẫn chưa nghĩ ra được cách gì khả thi để đối phó cả.
“Như mày nói thì đến tao cũng không dám đánh lại Thái Hà đâu mà sẽ lui luôn cho an toàn…”
1
Tôi đập quyển nháp vào đầu nó.
“Mày điên à, thế Linh Chi thì sao? Nó có phải mày đâu!Nghĩ gì thế hả?”
“Thì bảo là bỏ cuộc đi!” nó nói nửa đùa nửa thật nhìn tôi.
“Vớ vẩn, chừng nào tao còn ở quanh đây và chừng nào nó chưa muốn buông xuôi thì đừng hòng!”
“Vầng, tùy mày thôi..”nó nhún vai.
“Thế mày có định giúp tao không đấy?”
“Nếu là hiệp nữ tranh hùng thì thôi, tao chịu thua…” nó nói một câu sặc mùi phim chưởng Tàu theo kiểu mỉa mai, cười đểu với tôi.
Tôi đá vào chân nó một cái” Hiệp nữ nào!”
“Chết đi, tao không quan tâm.”nó đá lại tôi một cái rồi cúi xuống cái mà hình điện thoại.
“Mày mới đúng là nên chết đi, Linh Chi cũng là bạn mày đấy, nhớ không hả?”
“Xin lỗi, Linh Chi đâu có thân với tao chứ hả, chỉ là BẠN CÙNG LỚP thôi, biết không hả, đầu đất?” nó cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phu/978997/chuong-22.html