Sơ Ảnh nhìn chính mình trong gương, khuôn mặt dễ nhìn tinh tế không chút cảm xúc, quần bò đen kín đáo ôm trọn cặp chân dài, áo sơ mi trắng cùng gile màu đen, đôi mắt như hoa đào bị che bởi cặp kính gọng đen, tóc búi cao khiến cho khí thế nghiêm cẩn càng bộc lộ không sót một chút.
Không biết có phải vì do không hề lo lắng cho La Nhậm Thiên như nguyên chủ hay không mà Sơ Ảnh chỉ sốt cao một ngày, ngày hôm sau đã có thể đi làm rồi. Mặc dù khuôn mặt vẫn trắng bệch, nhưng Sơ Ảnh đánh chút phấn hồng thì nhìn cũng đỡ hơn rất nhiều.
Sơ Ảnh thở dài, nhìn đồng hồ đeo tay rồi cầm theo túi xách ra cửa, cô muốn đến công ty giải quyết hết tất cả công việc để có thể thuận lợi nghỉ việc. Hơn nữa danh tiếng của nguyên chủ không nhỏ, không giải quyết cho tốt thì chỉ sợ kéo không ít phiền phức.
Ánh mắt Sơ Ảnh hơi tối, không hiểu vì sao cô không hề muốn rũ bỏ mọi thứ nhanh như vậy, cảm giác phải trải đường tốt cho La Nhậm Thiên mới được. Cái này không nằm trong thứ nguyên chủ nói cho Sơ Ảnh, nhưng mà cô vẫn muốn thỏa mãn nguyên chủ, để nhiệm vụ được kết quả tốt thì cũng cần bỏ ra ít sức không phải sao?
Xuống tới hầm giữ xe, nơi Sơ Ảnh ở là một chung cư cao cấp nằm gần ngoại ô thành phố S nên nơi này cũng không có quá nhiều người, hầm giữ xe vào sáng sớm vô cùng yên tĩnh. Sơ Ảnh nhìn xung quanh rồi nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phu-nghich-tap/2193335/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.