Làm Quen...
--------------------------------------------------------------------------------
Sau khi nghe được biệt danh mới do chính nàng đặt cho, cả 3 cùng nhau cười xòa đầy vui vẻ và thích thú. Tiếng cười vang lên những tiếng ồn ào giữa làn gió hiu hiu thổi, khuấy động cả cánh đồng vốn tĩnh lặng. Đó là lần đầu tiên họ cười thật thoải mái mà chẳng quản ngại đến cái gọi là "Hình ảnh" mẹ nàng từng nói. Dù là lần đầu gặp gỡ, nàng cũng đã cảm thấy rất quen thuộc và thân mật với họ, một cảm giác rất thân thiết và gần gũi.
Sau khi cười, nàng ngại ngần nhìn vào cậu bé ấm áp đang "bán khỏa thân" rồi quay mặt sang chỗ khác. Như luồng điện, cậu bé giật mình rồi cười gượng, buông lời "Xin lỗi" rồi vội vàng rồi bỏ chạy đi mất hút, để mặc cả 2 đứng đó ngơ ngác, ngại ngần lấy bàn tay che đi khuôn mặt.
Đứng im đó một hồi không nói, nàng lấy ngón tay khều nhẹ cái tay áo của cậu bé với khuôn mặt đỏ bừng đáng yêu cùng lời nói lí nhí phát ra từ cổ họng:
-Cảm ơn cậu!
Cậu nhìn thấy vậy thì mặt đỏ bừng bừng như bốc hỏa, khẽ "Ừ" lại 1 tiếng ngắn gọn cho có lệ. Nhìn thấy được biểu cảm dễ thương, nàng bụm miệng cười phì rồi nói:
-Mình là Ngạc Nghi, năm nay lên lớp 6. Còn cậu?
-Ừm... Di Bảo, năm nay cũng lên lớp 6!
Nàng mừng rỡ, xiết chặt lấy cái tay áo mà cười mừng rỡ với gương mặt tỏa nắng:
-Oa, là cùng lớp a! Chào cậu, Di Bảo! Tên thật đẹp!
Nghe thấy vậy, Di Bảo cũng chỉ gật đầu nhẹ một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phu-lieu-co-hanh-phuc/8926/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.