Edit: Lune
Thời tiết ngày càng nắng nóng, cùng với sự tăng cao của nhiệt độ thì kỳ thi đại học cũng đang đến gần.
Lận Tuy cũng đang đếm ngược, có điều không phải đếm số ngày còn lại tới kỳ thi đại học mà là thời gian còn sống được của mẹ Yên Tần, cũng chính là lúc Yên Tần sẽ rời đi.
Hệ thống hỏi: [Ngươi dụ dỗ y đến thế rồi, liệu y sẽ đi thật chứ?]
Hệ thống không hề lạc quan, cứ luôn cảm thấy thế giới của quyển sách này sắp sụp đổ đến nơi rồi.
Lận Tuy cười không đáp.
Yên Tần đương nhiên sẽ đi, hơn nữa dưới sự can thiệp của hắn, y sẽ càng đi sớm hơn.
Sao y có thể cam lòng làm một con chó có thể bị bỏ rơi bất cứ lúc nào được, muốn làm thì cũng phải làm loại sẽ không bị bỏ rơi.
Lại xem, thời gian cũng chẳng còn lại bao lâu nữa.
Đêm trước kỳ thi đại học, Lận Tuy được người trong nhà họ Lận đón về, rõ ràng là Lận Tuy thi nhưng người sốt ruột lại là người lớn trong nhà.
"An An, con đừng căng thẳng, cứ coi như đó là trải nghiệm thư giãn, thi trượt cũng không sao cả."
Mẹ Lận mang trái cây đến đặt trước mặt con trai, đưa cho hắn một miếng đào.
"Mẹ yên tâm đi, mọi người cứ chờ xem là được."
Lận Tuy không tỏ ra ương bướng như mọi khi, cười vô cùng vui vẻ.
Dáng vẻ nguyên chủ ở trước mặt người nhà đều như vậy, Lận Tuy hiển nhiên cũng phải đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-tuy-y-lam-xang/3508107/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.