Edit: Lune
Trong căn phòng rộng rãi ngập tràn ánh sáng, ánh nắng dịu dàng chiếu xuống mặt sàn gỗ, rèm cửa không được kéo kín làm nổi rõ đường ranh giới giữa sáng và tối.
Chiếc vòng tay kiểu dây xích ánh lên màu vàng kim đẹp đẽ dưới nắng, ôm lấy cổ tay mảnh khảnh.
"Chúng ta đến trường thôi."
Nguyên chủ học tại một ngôi trường tư thục quý tộc, Yên Tần cũng ở đó.
Tuy Yên Tần không được chào đón trong nhà, nhưng chủ tịch Yên đã nhận y về nên cũng tạo điều kiện tốt nhất cho y ăn học.
Lận Tuy dẫn Yên Tần theo đi từ chỗ tối đến chỗ sáng, bóng hai người như hòa quyện vào nhau.
Sống lưng thiếu niên cao thẳng tựa như cây tùng bách tán.
Đó là hình ảnh tràn ngập tính mỹ học, giống như những đường nét kỳ lạ trên ô cửa kính màu của nhà thờ.
Bọn họ lặng lẽ bước đi trên hành lang, nhóm người giúp việc cúi đầu, chỉ có tiếng bước chân khẽ vọng trong căn biệt thự rộng lớn.
Lận Tuy cởi mặt trang sức của sợi dây chuyền đeo trên cổ Yên Tần, làm nó tách khỏi sợi dây.
Từ góc độ này nhìn xuống, Yên Tần có thể thấy làn da trắng sứ bên trong chiếc áo đã được cởi bỏ hai khuy, lên trên là cằm cùng đôi môi phớt đỏ.
Y dời tầm mắt đi nơi khác, chiếc xích bạc dài ma sát với nhau phát ra tiếng đặc trưng của kim loại, tựa như một con rắn màu vàng kim đang quanh quẩn trong lòng bàn tay thiếu niên.
Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-tuy-y-lam-xang/3508098/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.