* * *
Buổi chiều Hạ Nguyên đi thật sớm, nhưng là không nghĩ tới có người so với cô còn đi sớm hơn, cửa ban công đã mở, cô đẩy cửa ra, Phượng tỷ đang ở bên trong bưng một ly gốm sứ lấy nước, nghe thấy tiếng cửa phòng mở liền quay đầu lại.
"Phượng tỷ, sao cậu tới sớm như vậy, ngày hôm nay khóa của cậu không phải là tiết thứ hai sao?" Cô hỏi.
Phượng tỷ đem máy lọc nước đóng lại, hai tay dâng cái ly lên, ngồi về trên ghế ngồi của mình, "Ừm, tiết thứ hai, buổi trưa hôm nay ăn cơm ở nhà ăn, nên dứt khoát không trở về."
Trên máy vi tính của nàng hiện ra một bàn mạt chược, thuận miệng uống một hớp nước, click vào một ô mạt chược đánh ra, "Cậu đó? Mấy ngày nay gửi tin nhắn cho cậu mà nói chưa đươc hai câu liền mất tiêu, đã chạy đi đâu thế?"
Mỗi lần đều là hai câu trả lời ngắn ngủn.
Hạ Nguyên đem túi để lên bàn, rút ra một tờ giấy xoa xoa cái bàn, "Đi xem triển lãm tranh, triển lãm tranh ở thành phố Bành thật đúng là không tồi, phối màu cùng ý tưởng đều có chỗ đáng giá học tập.."
"Ừ, quả thật triển lãm tranh ở thành phố Bành không tệ, chính là quá nhiều người, mỗi lần đều chen lấn muốn chết." Phượng tỷ thuận miệng đáp, nhấn vào màn ảnh máy vi tính, đem năm vạn thêm vào, đánh ra tiếng gió, "Cậu có thấy bức « đường về » đặt trên hành lang dài đầu tiên không, có một loại lực lương rung động lòng người, lúc lần đầu tiên tớ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-tong-dang-hoai-nghi-nhan-sinh/1818400/chuong-53-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.