"Bỏ tay cậu ra!" Hai nữ đồng nghiệp chỉ nghe một thanh âm nhàn nhạt vang lên từ sau lưng, sát ý nguy hiểm chứa bên trong như một nháy mắt để cho người ta nổi lên một lớp da gà.
Một người đàn ông từ trong màn mưa đi tới, hai mắt cực đen cực sáng, lộ ra một chút hàm răng trắng, để người ta tê cả da đầu.
"Anh là ai hả.." Tiếu Thiên Thánh khó chịu nhíu mày, quay ra sau nhìn lại, dựa vào cái gì nói hắn bỏ hắn phải bỏ.. Đến lúc thấy rõ người phía sau, hắn lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngồi dưới đất.
"Mộ Mộ Mộ Mộ ca!"
F*ck! Tôn đại thần này sao lại tới đây?
Hắn nhìn một chút quần áo chính mình khoác trên người dưới thân, trong lòng lộp bộp một cái, anh ấy sẽ không cùng.. Hạ Nguyên có quan hệ gì đi..
Ánh mắt Mộ Cảnh Hành từ trên cổ tay của hắn xẹt qua, đều khiến người cảm thấy, một giây sau liền sẽ có một cây đao trong tay áo ra tới, trực tiếp đem cổ tay của hắn chặt rơi, "Cậu cho là chúng tôi có quan hệ như thế nào?"
Tay Tiếu Thiên Thánh không tự chủ co lại rụt về phía sau.
Hạ Nguyên lúc này cũng suy nghĩ tốt đáp án, đang chuẩn bị đem nắm đấm đập xuống, chỉ nghe thấy một thanh âm quen thuộc.. Là ai vậy.. Ây da.. Có chút đau đầu..
Suy nghĩ thật lâu, đột nhiên bừng tỉnh, "Cảnh Hành!"
Cô mặt nghiêm túc đứng lên, chỉ cảm thấy trước mắt một cái trời đất quay cuồng, chính mình liền ngã về phía trước mặt, cô kêu lên, "Đất, đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-tong-dang-hoai-nghi-nhan-sinh/1818377/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.