*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa nói xong, Diệp Trần như một mũi tên rời cung lao đi vun vút, chỉ chớp mắt, yết hầu của tên đứng ngoài cửa đã bị cứa đứt, ba tên còn lại lập tức rút súng nhưng cò còn chưa kịp bóp, Diệp Trần đã tới trước mặt, cứa đứt động mạch chủ của họ.
Máu tươi phụt ra tung tóe, bốn người ngã gục xuống, trước sau chỉ trong tích tắc, địa lao đã hoàn toàn tĩnh lặng. Diệp Trần lộn người, ẩn mình, lần mò đi tìm từng gian phòng.
“Có bán bản đồ xem giáp cốt đang ở đâu không?” Diệp Trần cảm thấy không thể cứ tìm như thế này được bèn vội hỏi Ba Tám, Ba Tám lật tìm một lúc liền gật đầu: “Có có có.”
Nói xong, một chấm nhỏ liền sáng lên trên bản đồ trong đầu cô biểu thị vị trí của giáp cốt, Diệp Trần đi thẳng một mạch tới đó.
Inoue Junichiro có một gian phòng chuyên cất giữ đồ văn vật cổ. Diệp Trần đi tới đâu đánh ngất bảo vệ tới đó, mò được tới tận cửa phòng, lấy chìa khóa trên người của bảo vệ, thử lần lượt từng chiếc, mở được phòng ra thì đóng ngay lại, nhanh chân đi tìm giáp cốt.
Bản đồ hiển thị vị trí nhưng không chỉ đích danh vị trí cụ thể. Diệp Trần phải tìm rất vất vả. Trong lúc Diệp Trần đang tìm giáp cốt, Lục Minh đã tới chỗ của Inoue Junichiro, vừa thấy ông ta liền hỏi ngay: “Vợ tôi đâu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-toi-nuoi-deu-ngoeo/2098716/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.