*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe được tin này, tất cả mọi người có mặt ở đây đều sững ra.
Trần Kiều không ngờ Lục Minh có tài này, Diệp Trần cũng không ngờ.
Trong suy nghĩ của hai người, ấn tượng về Lục Minh chẳng qua chỉ là một giáo viên đại học bình thường đi du học về, không hơn không kém.
Trần Kiều hỏi: “Vì sao Lục Minh lại giết Hầu gia?”
“Chỉ nghe nói… anh ta muốn tìm người của Đạo môn hỏi về tung tích của giáp cốt văn, bị Hầu gia dạy dỗ mấy câu, anh ta liền nổi giận giết luôn Hầu gia.”
Lời này khiến Trần Kiều thấy thật hoang đường: “Chỉ với trình độ của hắn mà giết được Hầu gia?”
“Có lẽ là…” người nọ đoán, “anh ta đem theo cao thủ chăng?”
Trần Kiều quay sang nhìn Diệp Trần.
Trần Kiều biết rất rõ trình độ của Hầu Xương, nếu là người Hầu Xương đánh không lại, vậy thì Trần Kiều lại càng không có cửa thắng. Trần Kiều ngẫm nghĩ rồi kính cẩn thưa chuyện với Diệp Trần đang ngồi trên ghế, chân gác lên mặt bàn, tay cầm dao găm: “Ầy, Diệp cô nương…”
“Giao Nhân Nghĩa đường cho tôi.” Diệp Trần vừa mở miệng liền định ngoạn mất một phần tư số thuộc hạ của Trần Kiều.
Thuộc hạ của Trần Kiều chia làm bốn đường, Nhân Nghĩa đường là một đường nhỏ trong số đó. Trần Kiều sầm mặt lại. Diệp Trần phe phẩy con dao, tiếp tục đòi hỏi: “Về sau, mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-toi-nuoi-deu-ngoeo/2098706/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.