Bạch Nhất Dạ nửa ngồi dưới đất, đưa mắt nhìn chằm chằm người thiếu niên nọ. Y thấy hắn nhìn mình, liền chìa tay ra nhấc bổng người đứa trẻ lên cao, chăm chú ngắm nhìn hắn, sau đó nói:
"Ngươi sao lại gầy như vậy?"
Bạch Nhất Dạ có chút không chịu nổi với độ cao này, hắn hô lớn: "Thả ta xuống!"
Người thiếu niên bất đắc dĩ cười cười, tay đặt Bạch Nhất Dạ xuống đất. Bỗng nhiên, y cảm nhận được một luồng linh khí non nớt thổi qua sườn mặt khiến con ngươi hổ phách khẽ động, ngay cả Bạch Nhất Dạ ở khoảng cách gần như thế cũng không cách nào nhận ra sự biến động của người thiếu niên. Y ánh mắt phức tạp nhìn Bạch Nhất Dạ.
Đứa nhỏ này...Không ngờ rằng hắn... thật sự có đan điền!
Y im lặng một lát, lại nói: "Ta tên Lưu Sắt, đệ tử phái Thành Đường Tông. Ngươi, tên là gì?"
Lưu Sắt?! T-Thành Đường Tông. Nghe quen quen! Vậy cho nên, người này thật sự là cái nhân vật chính đó sao! Bạch Nhất Dạ cả kinh mà há hốc mồm, hắn không nghĩ rằng sẽ gặp được nhân vật chính sớm đến như vậy a! Trong mắt Lưu Sắt hiện tại, chính là thấy tên nhóc này đang ngây người, không biết hắn đang nghĩ về cái gì, lại làm ra vẻ mặt đó, y có chút mắc cười mà nói:
"Này, ta hỏi ngươi đó."
Bạch Nhất Dạ bị giọng nói trầm trầm của nhân vật chính đánh tỉnh về thực tại, hắn gãi gãi đầu, ấp a ấp úng đáp: "Ta...ta tên Bạch... À không, là Tiểu Cẩu Tử!"
Vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-tim-duong-chet/2650404/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.