Ta giật mình chốc lát, không khí đột nhiên trở nên nặng nề, bàn tay máu kia nâng lên đánh ra một chưởng, mắt thấy hắn muốn đánh vào cổ ta, ta vội vàng lui lại, còn chưa kịp rời khỏi khu vực nguy hiểm, Thủy Bánh Chưng đã phóng tới trước mặt, một chưởng đuổi theo. Ta giơ tay ra sức chống đỡ, nhưng nội lực mạnh mẽ hóa gió phả vào mặt, có cảm giác khuôn mặt bị khí lực xoa nhẹ.
Ta cắn răng, “Ngươi động thủ thêm lần nữa thì đừng trách ta không khách khí! Ngươi đừng quên, một khi ta ra tay thì ngươi không thể nào ngăn được!”
Khóe miệng Thủy Đông Lưu kéo lên cao, khuôn mặt cười lạnh rét. Bàn tay đồng thời dùng lực, đẩy ta lùi ba trượng, thật sự muốn đánh nhau rồi. Ta giận dữ, “Thủy Bánh Chưng, ta muốn bỏ ngươi!”
Cúi người tìm coi trên mặt đất có thanh kiếm nào không, ta liền phát hiện hóa ra những người này chưa kịp rút kiếm đã chết, còn nhiều người như vậy… Thủy Bánh Chưng đáp lại một câu – đừng ép ta ra tay, ta thực sự sợ hãi chính bản thân mình.
Phì! Lúc này còn muốn nói cái sự thật ai cũng nhìn thấy. Đang nghĩ ngợi, thì bên kia hắn đã đá một cây kiếm lên, đâm thẳng phía trước. Rút thanh kiếm dài trong tay ra khỏi vỏ, trực tiếp dùng thức thứ bảy của Lưu Tinh kiếm pháp, binh khí ngăn cản, va chạm tạo ra hoa lửa nhỏ, cánh tay ta run rẩy. Cắn chặt răng, một lòng muốn chế ngự hắn.
Chỗ này là rừng, vốn không có nhiều đất trống để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-that-tuyet-sac/3288021/chuong-43-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.