Editor: Snowflake HD
Nhạn Môn cũng không đuổi theo nữa, hoặc có thể nói, do lần trước ta đột nhiên mất tích, nên Phi Vũ môn phái thêm sát thủ đến, trong vòng nửa dặm toàn là người của ta, muốn bắt cóc ta, không phải là chuyện dễ dàng đâu. Vả lại, môn đồ đã biết ai là người tập kích, đặc biệt gửi thư cảnh cáo, còn dám hỗn láo, giết.
Địa bàn của Nhạn Môn không dễ dàng xông vào, nhưng Phi Vũ môn mạnh mẽ tấn công, kẻ địch tổn thương 800 bản thân mình cũng phải mất 1000 những chuyện bất lợi thế này dĩ nhiên chúng ta không làm, Yến Liên Thiên càng không dám manh động.
Vội vàng chạy vào trấn, có lẽ ngày mai là chạm mặt liên minh rồi. Dừng chân ở khách điếm nghỉ ngơi, bóng đêm bủa vây bên ngoài khiến cho hai hàng đèn đầu của các cửa hàng trên phố thêm rực rỡ, cảm thấy có chút nóng, tiếng côn trùng kêu hoài không ngừng.
Thủy Đông Lưu tắm xong thì trở về phòng, ta quay đầu nhìn hắn, “Ta có thể tham dự đại hội võ lâm, nhưng ngươi thì không được.”
“Ừ, ngày mai ta sẽ về kinh thành. Ra ngoài lâu rồi, trong giáo còn nhiều chuyện phải xử lý.”
Nói vậy chẳng khác nào mỗi người đi một ngả… Bỗng nhiên cảm thấy mất mác, hóa ra hắn ở bên cạnh ta lâu như vậy, ta nên cảm ơn hắn vì đã giúp ta vượt qua thời gian khó khăn, ta lấy ngọc bội hoa mai trả lại hắn, “Nè, ngươi cũng nên trả ngọc bội liên hoa cho ta đi.”
Hắn giơ cánh tay thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-that-tuyet-sac/3288004/chuong-34-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.