Ăn chân gà tìm thấy Khoái Hoạt Lâm
Hôm sau, vẫn chưa thấy Thủy Đông Lưu quay trở lại, những người khác cũng không gặp hắn. Ta đến chỗ Tiêu môn chủ nói lời từ biệt, hắn tặng cho ta một chiếc xe ngựa, thời điểm hắn tiễn ta ra cửa, thở dài, “Bỏ mặc người yêu, bỏ chạy một mình, đúng là cặn bả.”
Trừ cái chữ người yêu ấy ra, mấy cái còn lại ta đều đồng tình, nhất là cái chữ cặn bả.
Kéo tiểu quỷ lên xe ngựa, giơ roi vụt xuống, bắt đầu tiến về Hành Sơn. Nghiêng đầu nhìn tiểu quỷ ngồi bên cạnh, ban nãy muốn mua kẹo đường cho hắn thì hắn bảo không cần, mua quả cầu để chơi giải trí hắn cũng không thích, vậy mà Tiêu môn chủ vừa nhắc đến chuyện đại sự võ lâm thì hắn lập tức vểnh tai tập trung nghe ngóng, quả nhiên là người xuất thân từ gia đình giang hồ. Lại thầm than Trang Thế Chính kia đúng là tên cha dượng, không dạy con hắn những thú vui trẻ thơ, lại vun đắp tư tưởng tranh đấu võ lâm, cướp đoạt niềm vui của tiểu hài tử.
Nhưng càng nghĩ càng thấy khó hiểu, mỗi lần tiểu quỷ xuất hiện đều có chút kỳ lạ. Ném hắn ở Tà Nguyệt Cung mà có thể bình yên đi ra không nói, rồi hắn đột nhiên xuất hiện ở khách điếm Thúy Tùng trấn cũng không nói, nhưng sao hắn có thể tự mình thoát khỏi Hoa Sơn… Chỉ riêng lần này trốn dưới gầm giường, cũng vô cùng bất thường rồi. Ta còn đang nghĩ, có người trốn dưới gầm giường vậy mà Thủy Đông Lưu không phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-that-tuyet-sac/3287981/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.