Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Nhưng Tạ Trản vẫn gắng gượng để không sợ tới mức khóc lên, hắn hiện tại là người của Ngọc tiểu thư.
Nếu biểu hiện quá không giống nam nhân, sợ là Ngọc tiểu sẽ ghét bỏ hắn.
Tạ Trản chống đỡ hết một ngày dài ghi hình ở công viên giải trí, sắc mặt đều đã tái xanh.
Phồn Tinh thì ở bên này đem toàn bộ công viên giải trí chơi hết một lượt, high đến không tả nổi!
Đại lão chơi xe bay tận trời, ngồi xuống liền ngồi liên tục mười lần!
Hơn nữa còn là càng ngồi tinh thần càng hăng hái, sau khi chơi xong, chân đi đường đều như đang bay.
【Ngân Phồn Tinh tiểu thư ôn nhu khả ái, huệ chất lan tâm, trí tuệ vô song, xin hỏi cô có thể tỏ ra trưởng thành một chút hay không?】 Chơi đến high như vậy, nó có chút hâm mộ ghen tị hận, thậm chí còn có điểm ngo ngoe rục rịch, muốn tự mình thử một lần.
"... Không thể nha, Nhị Cẩu."
Sưu Thần Hào chịu khổ bị cự tuyệt.
"Về sau, gọi ta là tiểu tiên nữ." Ừm... Bay lên lần nữa thôi nào tiểu tiên nữ!
Sưu Thần Hào: 【. . .】 Con mẹ nó! Nó quá khó khăn! Thật sự!
Sau khi ghi hình xong tiết mục hôm nay, phát sóng trực tiếp vừa tắt đi, Tạ Trản liền tìm một góc, đem đầu vùi vào hõm vai Phồn Tinh.
Cực kỳ giống một con chó cỡ lớn, ủy khuất ba ba, còn có chút run chân.
"Ngọc tiểu thư, hôm nay anh sợ muốn chết." Thanh âm Tạ Trản hơi khàn khàn.
Hắn gần như nghẹn suốt một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-that-ngoan/4064473/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.