Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
"Cô sẽ luôn nuôi tôi sao?" Tạ Trản thử hỏi.
Vấn đề này. . .
"Anh về sau, phải trở nên càng ngoan, càng đáng yêu, mới được." Đại lão đã học được cò kè mặc cả.
Tạ Trản cảm thấy vui vẻ: "Đạt được những yêu cầu cô đưa cho tôi sao?"
"Đúng vậy, rất thông minh nha." Phồn Tinh lại duỗi móng vuốt nhỏ, sờ sờ đỉnh đầu Tạ Trản.
Sau khi có được đáp án mình muốn, tâm tình Tạ Trản lập tức thả lỏng, sau đó trịnh trọng nói: "Tôi nhất định sẽ đạt được những yêu cầu của cô, sẽ không cho cô cơ hội lật lọng."
Nếu thật sự có người nguyện ý nuôi hắn, có lẽ là một chuyện không tồi.
Cho dù là làm chim hoàng yến, hắn cũng làm!
"Không cần gấp, có thể từ từ phấn đấu." Đóa Tiểu Hoa Hoa này đúng thật là cần dùng cổ vũ tới tưới, hắn bây giờ khác hẳn với lúc nãy, bây giờ là đóa Tiểu Hoa Hoa xanh mượt. Lúc nãy, là khô vàng.
Sưu Thần Hào cũng không biết, mẹ nó hoa nhà ai mà có màu xanh mượt.
Tạ Trản giờ phút này cũng hoàn toàn chưa nhận thức được, mình vừa lòi ra một danh xưng không thể hiểu thấu...
Tiểu Hoa Hoa cái quỷ!
Lão nương không phải là chim hoàng yến sao? [Bản dịch này được đăng tại truyenwiki1.com/user/Nhatdadiemvu]
"Nói miệng không bằng chứng, cô trước tiên để tôi hôn một chút, xem như cho tôi bằng chứng." Tròng mắt Tạ Trản xoay chuyển, tựa hồ có chút ý đồ xấu.
Hắn vẫn cảm thấy hơi không yên tâm.
Quan hệ giữa nam nữ, nếu không thâm nhập hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-that-ngoan/4064451/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.