Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Từ Thụy Khanh ngàn tính vạn tính cũng không tính đến, chờ hắn khoa khảo trở về...
Tiểu nương tử vốn đã bưu hãn, nay thân thế lại càng bưu hãn hơn.
Đăng đồ tử lúc trước, trở thành đại cữu tử.
Hắn vốn dĩ cảm thấy mình đầy bụng tài học, sau khi thi đậu công danh, cũng đủ xứng đôi với tiểu nương tử. Kết quả đột nhiên nhảy ra phủ Tần Quốc Công, nhà cao cửa rộng, quả thật bôi đen luôn hai mắt hắn!
—
[Bản dịch này được đăng tại truyenwiki1.com/user/Nhatdadiemvu]
Trong phủ Tần Quốc Công.
Mộc lão tam thở dài thật sâu: "Sự tình chính là như ta vừa nói, nữ nhi lúc trước thân thể ốm yếu, năm lần bảy lượt phát sốt, cơ hồ tiêu hết tài sản ta tích lũy. Trong tay ta không có bạc, nghĩ kinh thành xa xôi ngàn dặm, lại vì lòng riêng quấy phá, nên rõ ràng biết được nàng có lẽ là nữ nhi nhà quý nhân ở kinh thành, cũng không dẫn nàng đi tìm người thân."
"Nàng có chút ngốc, là do di chứng lúc trước phát sốt lưu lại. Nếu các ngươi ghét bỏ, thì cứ coi như trước nay chưa từng gặp hai cha con chúng ta, chúng ta tuyệt không trèo cao."
Mộc lão tam biết mình nói vậy cũng chỉ là người si nói mộng.
Nhìn xem gia đình phủ Quốc Công coi trọng nữ nhi đến mức này, bọn họ tuyệt đối sẽ không từ bỏ Phồn Tinh.
Quả nhiên, lời ông còn chưa dứt, Tần Quốc Công phu nhân liền phản bác: "Sao có thể ghét bỏ? Nữ nhi ta hoài thai mười tháng sinh hạ, cho dù nàng biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-that-ngoan/4064405/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.