Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Mà trong hoàng cung, Thái Hậu từ ngày ở miếu về, vẫn luôn nói với người bên ngoài rằng bà thân thể bất an, không muốn gặp bất kỳ kẻ nào.
"Thanh Hòa, An Nhi trách ta, nàng trách ta đem tình cảm dành cho nàng, đặt lên người Hân Hân." Thái Hậu xoa xoa lông mày, nói với đại cung nữ đã đi theo mình cả đời.
Từng là Hoàng Hậu, nay là Thái Hậu, nhưng bà thời trẻ chịu tang nữ, trung niên chịu tang phu, tâm phúc bên người sau cung đấu nội chiến chỉ còn lại mình Thanh Hòa.
Nói dễ nghe là Thái Hậu nương nương, nhưng kỳ thật cũng là một người cô đơn.
Vừa nhìn thấy có một tiểu cô nương giống nữ nhi đã mất, bà tự nhiên liền đem sủng ái đặt lên người tiểu cô nương kia, xem như đang yêu thương Trường An.
Lại không nghĩ rằng, Trường An vì thế mà không nhập vào mộng bà.
Trường An trách bà!
Giản Hân Hân lúc này còn ở trong phủ tướng quân trù tính việc Quỳnh Lâm Yến, nghĩ làm thế nào đối phó Từ Thụy Khanh. Hoàn toàn không nghĩ tới, Phồn Tinh vừa lộ mặt, đã yên lặng đào cho ả ta cái hố, hơn nữa còn là đem chỗ dựa quan trọng nhất của ả ta đánh rớt xuống.
Ả ta cùng Trường An công chúa mất sớm, kỳ thật cũng không có nhiều chỗ tương tự nhau.
Nhưng đời trước Thái Hậu cực kỳ thích Tần Phồn Nhi, ả ta nhờ vậy mà biết được một ít thói quen của Trường An công chúa...
Cố ý vô tình ở trước mặt Thái Hậu biểu lộ ra mình thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-that-ngoan/4064397/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.