Edit+Beta: soda chanh
"Tôi thật vất vả mới có được một thằng con rể, nên đương nhiên không thể để nó chết rồi."
Mộc lão tam nói đến đúng lý hợp tình.
Những người khác cũng đều cảm thấy rất có đạo lý a.
Dù sao thì tiểu tử Từ gia cũng là thiếu niên lang lớn lên anh tuấn, nổi tiếng khắp làng trên xóm dưới.
Mà khuê nữ ngốc nhà thợ săn Mộc, nếu như không có xảy ra chuyện này mà nói, căn bản không có khả năng nghị thân*, trừ phi là gả cho một lão quang côn ra.
(*) 议亲: Có thể hiểu nôm na là bàn luận, thảo luận về hôn nhân.
"Mọi người chắc hẳn đều biết đến câu 'ân cứu mạng, lấy thân báo đáp', cho nên tiểu tử Từ gia hiển nhiên phải là người của khuê nữ nhà tôi."
Mọi người ở đây, không hẹn đều cảm thấy lời này có chút quái dị.
"Nếu Từ gia không chịu lấy tiền ra trị, tôi đây sẽ tự chi bạc ra."
Những người khác lại bắt đầu nảy sinh một chút lòng tham, quả nhiên là làm thợ săn so làm ruộng càng nhanh có tiền hơn a. Mộc lão tam vừa nhìn đã biết là còn tồn không ít tiền, bằng không mà nói, không có khả năng tài đại khí thô* như vậy được.
(*) (财大气粗) : Giàu có hào sảng (tài sản giàu có, phong thái bất phàm)
Haizzz, tự nhiên cũng muốn đi học săn thú làm sao giờ? "Ông thích trị thế thì tự đi mà trị." Lý thị hoàn toàn không để trong lòng, chỉ cần không bắt bà ta đưa thêm bạc ra nữa là được.
"Mộc lão tam ta cho dù có chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-that-ngoan/4064358/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.