Edit+Beta: soda chanh 
 Muốn đi phủ thành, phải ngồi xe bò mất mấy ngày. 
 Ngày hôm sau, khi trời còn chưa sáng, Từ Thụy Khanh đã canh giữ trước cửa nhà Mộc Lão Tam. 
 Hôm nay Mộc Lão Tam muốn ra khỏi nhà, nên thức dậy rất sớm. 
 Phồn Tinh bị ồn tỉnh, rửa sạch mặt, ôm một thau nước rửa mặt lớn, mơ mơ màng màng đi tới cửa, mở cửa ra. 
 Mắt còn chưa buồn mở đã hắt hết cả chậu nước ra ngoài. 
 Từ Thụy Khanh: . 
 Lau lau nước trên mặt, lạnh thấu tim gan, khiến hắn hắt xì mấy cái. 
 Khuê nữ ngốc nhà thợ săn Mộc kia khiến hắn mới ban nãy vừa hạ quyết tâm muốn bán đứng bản thân mình xong thì giờ quyết tâm đó lại lung lay sắp đổ luôn rồi. 
 Sưu Thần Hào lúc ấy chỉ có thể nói là mộng bức, Chiến thần đại nhân của nó đây là gặp phải khắc tinh à? 
 Phồn Tinh chớp đôi mắt hạnh, nhìn Từ Thụy Khanh bị dội nước ướt sũng người. 
 Tiểu hoa hoa, sau khi được tưới nước, càng đẹp mắt hơn. 
 Cũng phải thôi, y phục ướt nhẹp dán lên làm nổi bật thân hình của hắn, tuy nhìn Từ Thụy Khanh nho nhã như vậy, nhưng bình thường hắn cũng phải làm việc nhà nông, thân thể nhìn qua cũng rất chắc chắc. 
 Tuy Đại lão không biết cái gì gọi là mặc quần áo thì gầy, cởi quần áo có thịt. 
 Nhưng cô biết cái gì gọi là đẹp mắt nha! 
 Từ Thụy Khanh vô thức nắm chặt xiêm y, ánh mắt của khuê nữ ngốc nhà thợ săn Mộc giống như có gì đó không đúng. 
 Cứ có cảm giác quái quái! 
Sau khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-that-ngoan/4064347/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.