Edit: Sa Một đoàn người từ động phủ tới, dừng bên cạnh trường luyện võ, vài dặm xung quanh đều lâm vào tĩnh mịch. 
Nhìn vào ánh mắt , nào có bộ dáng thường thường của thiếu niên, chỉ có tư dung tuyệt lệ, nhất cử nhất động đều câu nhân đoạt phách Ánh mắt Ninh Nhuận Tân khẽ run, chậm chạp không chịu lấy lại tinh thần. 
Chưa bao giờ nghĩ tới, thiếu niên hắn gặp ở Đông Hoang , sau khuôn mặt qbình đạm không có gì lạ, lại cất giấu dung mạo kinh thế, đẹp đến mức khiến người ta không rời được mắt. 
Hắn bế quan nhiều năm, đối với thế giới ngoài kia biết rất ít, một chốc một lát chưa biết rõ thân phận Thẩm Lưu Hưởng, chỉ vì khuôn mặt tinh xảo kia mà khiếp sợ. 
Triệu Lâm không giống hắn, thời khắc nhìn thấy ngũ quan của thanh niên tuấn mỹ kia, trong lòng ầm ầm nổi lên sóng lớn. 
Hắn biết gương mặt này. 
Thanh Lăng tiên quân, Thẩm Lưu Hưởng. 
Suốt mười năm ròng, hắn vô số lần rút kiếm đem người đuổi ra khỏi Kiếm Tông, từng chiêu ra tay tàn nhẫn, cũng không chút lưu tình, thậm chí đem người này đả thương vô số lần. 
Hóa ra là đuổi Thẩm Hương ca ca sao?! 
Mặt Triệu Lâm bỗng chốc trắng bệch. 
Lâm vào khiếp sợ không ngừng còn có đệ tử các tông, nhất thời như chảo dầu sôi trào lên, bọn họ đa số chưa thấy qua Thẩm Lưu Hưởng. 
“Người này là ai?! Tu vi Hóa Thần cảnh, vì sao trước kia chưa bao giờ nghe nói quá.” 
“Nếu là dung mạo kinh người thế này, ta có thể hiểu tại sao Ninh Nhuận Tân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-su-ton-xinh-dep-nhu-hoa/1815860/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.