Tô Đường cẩn thận đi phía sau hai người, thấy họ đi vào văn phòng của viện trưởng rồi đóng cửa lại.
Hình ảnh bị khuất sau cánh cửa, lại không nghe được bất cứ âm thanh nào, Tô Đường không thể thu thập được tin tức.
Cậu chuẩn bị xông qua trực tiếp nằm úp sấp gần ô cửa sổ nghe lén.
Nhưng đi chưa được vài bước, tay cậu đã bị một người khác nắm lấy.
Vốn đang có hành vi theo dõi bất hợp pháp, Tô Đường có tật giật mình liền bị dọa sợ.
Chờ lúc nhìn thấy gương mặt không đổi sắc của Đồng Thịnh Chử, Tô Đường muốn tức giận rồi lại không dám.
Không thể trêu vào nhân vật phản diện được, không thể...
Tô Đường lập tức lúng túng, chỉ dám nhẹ nhàng giận dỗi một câu: "A Chử, cậu làm tớ hết hồn."
Đồng Thịnh Chử nhìn cậu không nói gì làm cậu khó hiểu, lại cảm thấy chột dạ, đúng lúc này hắn mở miệng nói: "Cậu đang làm gì?"
"Tớ...tớ..." Tô Đường ấp a ấp úng không biết nói gì, cũng không thể nói cậu hoài nghi Lý Văn Bân làm giao dịch dơ bẩn nên muốn qua đó nhìn lén, hi vọng cứu được cô bé vô tội kia, thuận tiện đem bộ mặt thật của gã vạch trần trước viện trưởng.
Thế giới phức tạp dơ bẩn của người lớn không thích hợp để trẻ con nhìn thấy, đặc biệt là Đồng Thịnh Chử. Cậu sợ sẽ ảnh hưởng tới hắn, như vậy mấy ngày cố gắng liền công cốc rồi.
Tô Đường đứng nửa ngày cũng không nghĩ ra được lý do.
Đồng Thịnh Chử chau mày, tựa hồ đang mất hứng.
Tô Đường bị hối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-sieu-dang-so/215193/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.