Kiếp trước, trước khi chết Nhạc Vô Trần đã lờ mờ đoán ra mối quan hệ thân thiết của Từ Hành Chi và Mạnh Trọng Quang nhưng không biết hai người họ bắt đầu thân thiết như thế từ bao giờ.
Vì thế sau khi Mạnh Trọng Quang tới Phong Lăng, Nhạc Vô Trần vẫn luôn chú ý tới nhất cử nhất động của hai người họ.
Sáu năm đủ để Nhạc Vô Trần thấy rõ rất nhiều chuyện.
Ban đầu Mạnh Trọng Quang chỉ coi Từ Hành Chi là trò chơi thú vị.
Hắn là thiên yêu, từ lâu đã được thiên nhiên nuôi dưỡng rồi có được linh thức, sau khi hóa thành hình người thì được một thợ săn nuôi dưỡng đến bốn tuổi.
Thợ săn nhặt hắn về cũng không biết chăm sóc dạy dỗ trẻ con gì cả, chỉ biết sáng trưa nên ăn cơm, tối nên đi ngủ, tới khi đứa bé cao đến eo mới có thể thừa kế gia sản ít ỏi của hắn ta, một cái dao bổ củi, một bộ cung tên, thêm căn nhà cỏ tranh lụp xụp. Nhưng khi Mạnh Trọng Quang cao bằng cây cung thì thợ săn bị ngã chết ở giữa núi.
Sau đó, Mạnh Trọng Quang bắt đầu một thân một mình dạo chơi thiên hạ.
Mạnh Trọng Quang xuống núi không biết xấu hổ, không biết sợ hãi, không biết thiện ác, là một hỗn thế ma vương chưa khai hóa, hổ báo chim ó gặp hắn là trốn, may mà có vẻ ngoài trắng trẻo đáng yêu, con người muốn gần gũi với hắn, cho hắn đồ ăn thức uống, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-qua-xinh-dep/3563474/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.