Sau nửa đêm, mưa lớn mới ngừng, trên nền trời xanh mơ hồ hiện ra nửa vầng trăng.
Trong tổng đàn ma đạo, mấy đệ tử áo đen rút về từ Thanh Lương Cốc vội vàng cất bước, đủ loại âm thanh hỗn loạn, trên áo bào của họ lân hỏa còn thấp thoáng nhấp nhô chuyển động.
Lân hỏa rơi xuống khỏi vạt áo họ, lăn như cây thanh tùng, bò qua bãi cỏ sẫm màu vì mưa dội, bò qua hành lang chuông gió vang leng keng, cuối cùng vây quanh một gian phòng nhỏ vuông vức, bay lượn lên xuống như đom đóm.
Trong căn phòng thắp vài cốc đèn mỡ lợn rừng, một dãy thùng đựng đá làm bằng đồng xếp dọc theo tường, trong thùng chất đầy tảng băng to đùng, hơi lạnh bốc lên ngùn ngụt khiến mười mấy chiếc quan tài băng trong phòng đều bị hơi nước mịt mù bao phủ.
Thi thể của Ôn Tuyết Trần cũng ở trong đó, ánh đèn cố gắng xuyên qua hơi nước dày đặc, chiếu vào khuôn mặt trắng xám của hắn ta trông cực kỳ cổ quái.
Cửu Chi Đăng đứng bên cạnh quan tài băng, cúi đầu nhìn gương mặt hiền hòa hơn bình thường không biết bao nhiêu lần ấy.
Người luyện thi bôi đầy thuốc màu đậm trên mặt quỳ trước mặt hắn ta, giọng khàn khàn: “Ma tôn, có tổng cộng ba cách luyện ra tỉnh thi. Không biết ngài muốn dùng cách nào?”
“Ba cách như thế nào?”
Người luyện thi đáp lần lượt: “Cách đầu tiên, cũng là cách đơn giản nhất, có thể khiến chuyện trước kia, lục thức đều quên hết sạch, chỉ còn một tờ giấy trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-qua-xinh-dep/3537050/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.