Đau lòng và tự giễu trong giọng điệu của Đào Nhàn khiến Từ Hành Chi thấy chua xót.
Y nghiêm túc, cảm khái hỏi Đào Nhàn: “Khúc Trì giữ chức Đại sư huynh ở Đan Dương Phong rất tốt, sao lại liên lụy vào chuyện thần khí chứ?”
Đào Nhàn khó xử nhìn Từ Hành Chi, có vẻ không hiểu y đang nói gì: “Thần khí? Đệ, đệ không biết, cũng chưa nhìn thấy bao giờ. Sau khi vào trong Man Hoang, nghe Chu sư huynh và mọi người từng nhắc tới trong lúc oán giận than trách, nói... Nói là thần khí của bốn môn phái đều là giả. Bọn họ lấy được thần khí, đến lúc muốn dùng mới biết, chuyện này khiến bọn họ xử lý không thích đáng không ứng phó kịp nên mới bị bắt.”
Nói chuyện với Đào Nhàn mà Từ Hành Chi càng khó hiểu hơn: “Ngươi chưa từng nhìn thấy thần khí bao giờ, lại không tham gia vào vụ việc năm đó, tại sao lại bị đày vào Man Hoang?”
Đào Nhàn ngoan ngoãn nói: “Lúc đó Khúc sư huynh bị thương rất nặng, không thể không có ai bên cạnh... Đệ, đệ tự nguyện... Theo huynh ấy vào đây.”
“Ngươi...” Từ Hành Chi ngạc nhiên không thôi, chỉ vào tấm lưng rộng của Khúc Trì, khẽ nói: “Việc này không liên quan gì tới ngươi, ngươi cũng không có pháp lực, chỉ là một người phàm mới gia nhập môn phái được bảy ngày. Chỉ vì hắn mà ngươi vào đây?”
Đào Nhàn cất công giải thích: “Đệ không biết nhiều chữ nhưng trước kia hát hí khúc đã từng đọc không ít kịch bản, trong đó đều nói ăn cám trả vàng. Khúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-qua-xinh-dep/3509850/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.