Tiếng hô giết bên ngoài thật sự không nhỏ, có thể nghe ra số người đến tấn công rất đông, không thể đánh đồng với ngày Từ Hành Chi mới đến Man Hoang.
Cũng may, điều không giống ngày đó là Mạnh Trọng Quang coi giữ bên ngoài.
Từ Hành Chi không biết rõ sức chiến đấu của người khác chứ Mạnh Trọng Quang là con ruột trong truyện của y, có hắn phòng thủ, dù cho một nửa số quái vật ở Man Hoang bao vây tháp, Mạnh Trọng Quang cũng có thể thoát ra an toàn.
Từ Hành Chi không thể nói rõ cảm giác yên tâm ấy bắt nguồn từ đâu, thế là y chẳng nghĩ nhiều nữa.
Y nghe tiếng đao kiếm một lúc, lấy quần áo khoác qua lên người rồi lười biếng nằm xuống giường tiếp: “Chủ Phong Sơn là người bị nhốt ở mật thất?”
Chu Vọng gật đầu.
Trong lòng Từ Hành Chi hiểu rõ thêm.
Dù đã biết ở trong Man Hoang có ít người ngang hàng với Mạnh Trọng Quang nhưng thân là chủ Phong Sơn, người da thú đánh trực diện với Mạnh Trọng Quang mà đã bị tay xé thành dáng vẻ này, có thể thấy Mạnh Trọng Quang thật sự không phải cục xương cứng dễ nuốt.
Chân bị xích, Từ Hành Chi híp mắt lại, cử động cổ chân mấy lần, như có điều suy nghĩ hỏi: “Ngươi vừa nói gì? Những người kia liều mạng tới cứu chủ ấy hả?”
Chu Vọng nói: “Theo ta biết thì trước khi Mạnh đại ca và cữu cữu ta vào Man Hoang, chủ Phong Sơn mới là chủ vùng này, nhận lễ lạt từ khắp nơi. Sau khi Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-qua-xinh-dep/3461992/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.