Bài văn của Ôn Du trừ bỏ làm cho Lư Vi Vi ngột ngạt ra, ở trong lớp cũng có gây ra nhiều đại sóng gió nào. Rốt cuộc, làm văn cực kì coi trọng linh cảm, mỗi một học sinh đều có thể có cảm hứng chớt lóe trong kỳ thi, và viết một kiệt tác điểm cao chỉ bằng một cái đập tay vào trán. 
Huống chi, tuy cô viết văn điểm cao nhưng các phần khác lại rối tinh rối mù, tổng thể thành tích cũng không cao lên, khó có thể thu hút sự chú ý. 
Lư Vi Vi bị giáo huấn bực bội một lúc lâu, thật vất vả mới hết giận, còn không quên châm chọc Ôn Du một câu: " Còn không phải là gặp vận may ngớ ngẩn mới viết được một bài văn hay sao? Có cái gì mà đắc ý chứ, thành tích vẫn như vậy." 
Cô ta một lòng đầy oán giận, căm phẫn, bị người ta phát ra hận thù vô hạn, Ôn Du mặc nhiên không để ý chuyện bên ngoài, một lòng vùi đầu vào viết văn. Hồi nhỏ cô rất ham học, thậm chí đối với viết lách còn tương đối có hứng thú, sau ít lâu ngày, cô liền có thể tổng kết ra không ít kỹ xảo viết văn cao trung cùng dễ dàng hiểu đề văn từ những bài văn của người khác. Cái gọi là lấy điểm mạnh loại bỏ điểm yếu, đây cũng là lí do các năm đều đem các bài viết ưu tú làm thành một tập tài liệu. 
Lúc này thình lình nghe thấy Lư Vi Vi lại nhắc tới tên nàng, Ôn Du chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài. 
Loại người giống như Lư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-ngot-ngao-chi-muon-hoc/211250/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.