Nghe được tin từ Tử Dương Bội, Thẩm Phi Tiếu một đường đuổi theo Tần Khai Dịch. Hắn từ một mặt gương trong suốt nhìn hình ảnh sư huynh cách biệt bảy năm, cảm xúc cực kỳ phức tạp.
Người mình hận cũng là hắn, người mình tâm tâm niệm niệm cũng là hắn. Nếu là bình thường, có lẽ sẽ biết rõ vì cái gì Tần Thạch lại đối xử mâu thuẫn với mình như vậy. Nhưng đối với Thẩm Phi Tiếu tâm ma nhập thể, loại nghi hoặc này lại biến thành một loại cảm xúc khác – Hắn không quan tâm nguyên nhân Tần Thạch làm vậy là vì cái gì, hắn chỉ muốn giữ chặt người nọ trong tay.
Tâm lý Thẩm Phi Tiếu vặn vẹo cũng do người kia gián tiếp tạo thành. Hắn nhìn Nhạc Đông kê đơn Tần Khai Dịch, nhưng lại không có ý ngăn cản. Dù sao nếu hắn ra tay, ai cũng đừng nghĩ muốn làm gì sư huynh.
Nhưng chuyện sau đó lại vượt qua dự tính của Thẩm Phi Tiếu. Hắn không ngờ Tần Khai Dịch là lần đầu tiên giết người. Mà sau khi giết người, *** thần Tần Khai Dịch như muốn hỏng mất.
Người trước mắt quần áo không chỉnh tề, lộ ra ngực cùng hai chân thon dài trắng nõn. Vì chưa kịp mang giày nên bàn chân bạch ngọc đạp trên mặt đất bằng càng thêm vài phần mị sắc. Trên cổ còn dính máu, cùng với sắc mặt trắng bệch gần như hoảng sợ lập tức đã bắt lấy tâm Thẩm Phi Tiếu.
Mỹ nhân như vậy, Thẩm Phi Tiếu hoàn toàn thật không ngờ. Trong mắt hắn, sư huynh cao ngạo như huyền băng không ai bì nổi, thế nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-mim-cuoi-ta-mi/1336280/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.