Editor: Gấu Lam 
"Anh!" Hoắc Vân nhíu mày đi lên trước. 
"Anh Thanh." Diệp Thư Minh ngồi ở trên xe lăn bộ dáng có tinh thần, cười thăm hỏi một tiếng. 
"Tỉnh thì tốt." Âm sắc của Hoắc Thanh trầm thấp mà đạm cười, giới thiệu nói: "Vị này chính là bác sĩ Yến mổ chính cho cậu." 
Diệp Thư Minh lộ ra thần sắc kinh ngạc, nhìn Nhiếp Gia lười nhác giương mắt nhìn phía hắn, cảm kích lại khiếp sợ nói: "Nguyên lai ngài chính là bác sĩ Yến, tôi không nghĩ tới ngài sẽ trẻ như vậy. Thập phần cảm tạ ngài bác sĩ Yến, về sau nếu có nơi cần giúp đỡ, thỉnh ngài cứ việc mở miệng." 
"Đúng vậy bác sĩ Yến, thức xin lỗi tôi lúc trước còn hoài nghi năng lực của ngài, nếu không phải anh trai tôi kiên trì, tôi có thể bởi vì không tin ngài mà khiến Thư Minh mất đi cơ hội tốt này." Hoắc Vân thản nhiên thừa nhận nội tâm mình hổ thẹn, cô chú ý tới sắc mặt nghiêm túc của hai gã cảnh sát bên cạnh, lại cố tình nói: "Bác sĩ Yến, ngài là ân nhân cứu mạng của Thư Minh, nếu có người làm khó ngài, tôi 
nguyện ý vì ngài bài ưu giải nạn." 
Hai gã cảnh sát cương cứng đứng ở một bên, nghe vậy lập tức mồ hôi như mưa hạ, trước khi tới hắn thật không nghĩ tới nơi này có người khác. 
Nhiếp Gia chỉ làcười, nhàn nhạt nói: "Không cần cảm ơn tôi, chuyện thuộc bổn phận, huống hồ Hoắc tiên sinh trả tiền tôi không thấp." 
Hoắc Thanh hơi hơi nghiêng đầu, đối Hoắc Vân nói: "Tiểu Quyết còn đang ngủ trưa, còn không mau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-lam-mat-mat-hao-quang-nhan-vat-chinh/196685/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.