Editor: Gấu Lam
Đạn Xuyên Giáp quá mạnh, trong quá trình phóng sinh ra lực xoay tròn rất lớn, một khi bắn trúng sẽ biến nội tạng nháy mắt thành bãi máu.
Nhiếp Gia nhất thời thất thần nên bị bắn trúng, lực đạo của đạn pháo khiến cả người cậu bay mấy chục mét, hung hăng đập vào cửa xe, không biết sống chết. Máu trào ra trong không khí ngưng tụ thành một chuỗi giọt máu bay theo quỹ đạo, có mấy giọt máu bay tới trước mặt An Nguyên, bắn trên mặt hắn.
An Nguyên ngây dại, hắn thở từng hơi, đồng tử chậm rãi mở to giống như bị phá hủy thế giới, hoảng sợ kêu lên.
"Lão đại! Lão đại!!" An Nguyên phi qua, nước mắt điên cuồng trào ra phiêu tán trong không khí, nhưng khi hắn tới rồi lại sợ hãi cực kỳ, nhìn Nhiếp Gia huyết nhục mơ hồ, chạm cũng không dám chạm vào cậu, chỉ có thể bất lực nghẹn ngào khóc rống lên.
Những người khác cũng lần lượt sửng sốt, sau đó mới hoảng sợ ý thức được đã xảy ra chuyện gì.
Thẩm Tô và Khổng Phỉ lăng không đứng chung một chỗ, cũng không nghĩ tới, sẽ dễ dàng đắc thủ như vậy.
Thẩm Tô quay đầu nhìn thoáng qua phía sau, ẩn trong bóng tối trên cao ốc, là tay súng bắn tỉa của bọn họ, kỳ thật chuẩn bị một tay súng bắn tỉa đó, Thẩm Tô nguyên bản tính chờ Nhiếp Gia hao hết thể lực đặng đánh úp, không nghĩ tới bỗng đắc thủ.
Nhiếp Gia vừa chết, hòn đá đè nặng trong lòng Thẩm Tô rơi xuống đất.
"Thiếu tá, Nhiếp Gia đã chết?" Một người trẻ tuổi tóc đen từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-lam-mat-mat-hao-quang-nhan-vat-chinh/1355339/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.