Editor: Gấu Lam
Thanh âm của hắn chứa một tia khóc nức nở, hiển nhiên hoảng cực kỳ.
Sư Duyên nắm chặt di động đưa lưng về phía Tạ Nhất Hàng, đứng tại chỗ một hồi lâu mới đem hỏa khí trong lòng áp xuống, hắn miễn cưỡng thay đổi biểu tình, xoay người nói với Tạ Nhất Hàng: "Chúng ta nghĩ biện pháp khác."
Tạ Nhất Hàng tới tìm Sư Duyên tràn ngập chờ mong, lúc này nghe Sư Duyên nói như vậy, trong lòng lập tức hiểu Nghê Phi nhất định cự tuyệt yêu cầu của hắn. Trên mặt Tạ Nhất Hàng tức khắc trắng bệch, hắn lảo đảo lùi về sau hai bước ngã ở trên sô pha, hai đầu gối khép lại, cúi đầu, Sư Duyên có thể nhìn thấy nước mắt từng giọt từng giọt rơi ở trên đầu gối hắn.
"Tiểu Hàng......" Trong lòng Sư Duyên căng thẳng, đi qua liền phát hiện bả vai Tạ Nhất Hàng đang run rẩy.
"Vì sao Nghê Phi lại tuyệt tình như vậy......" Hai tay Tạ Nhất Hàng ấn ở trên đầu gối cúi đầu dùng sức nức nở khóc, khuôn mặt thanh tú đều bị nghẹn đến đỏ bừng, tầm mắt toàn là nước mắt, hắn cắn răng không cam lòng lại phẫn nộ chất vấn: "Tôi chẳng qua muốn cậu ta nói một lời mà thôi! Có khó như vậy sao? Cậu ta vì sao một hai cứ phải vậy nhằm vào tôi...... Tôi đến tột cùng làm sai cái gì! Tôi phải xin lỗi cậu ta chỗ nào! Bốn năm nay tôi vẫn luôn chịu đựng cậu ta bắt bẻ trào phúng, vì cái gì hiện tại tôi muốn cậu ta nói một câu thôi mà cậu ta cũng không chịu! Vì cái gì!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-lam-mat-mat-hao-quang-nhan-vat-chinh/1355267/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.