Hạ Miên Miên tắt điện thoại di động nhét vào túi, sau đó trở về phòng học. Còn chưa có chuông vào lớp, trong phòng học sinh nô đùa ầm ĩ. 
Bạch Tinh đứng ngay trên mục giảng, thầy giáo không thích dùng máy chiếu mà thích viết phấn trực tiếp, do thế cả một tấm bảng lớn chi chít nét chữ, cô bé điểm mũi chân, lau hồi lâu mới xong. Đến khi cô trở lại chỗ ngồi, Hạ Miên Miên đá chân ghế của cô bạn hỏi: 
“Hôm nay đến lượt cậu trực nhật à?” 
Lê Hạ đang uống nước, nghe xong xém chút phun ra, nhanh chóng ra mặt bênh vực kẻ yếu, nói: 
“Lão đại, hôm nay đến phiên cậu đó má ạ, Bạch Tinh làm giúp cậu thôi.” 
Hạ Miên Miên: … 
Bạch Tinh tỏ vẻ tủi thân, đưa tay lau dòng nước mắt không hề tồn tại, nói: 
“Ta đem lòng này hướng trăng sáng, ngờ đâu trăng sáng chiếu xuống mương.” 
Hạ Miên Miên ngượng ngùng gãi đầu: “Hết tiết để tớ lau.” 
Bạch Tinh giơ tay ngăn cản cô: 
“Không cần, không cần, chỉ cần cậu bao tớ Ly trà sữa đầu tiên của mùa thu thì về sau thiếp đây cả đời sẽ lau bảng cho quân.” 
Hạ Miên Miên chớp chớp mắt hoàn toàn không hiểu cô bé này đang nói gì: 
“Không phải ngày nào cậu cũng uống trà sữa sao? Lại trend gì thế, để mình lên mạng xem nào.” 
Lê Hạ nhấc tay, nói: “Má cái này cậu cũng không biết, nghe tớ thông não cho đây này.” 
Sau đó cô bé lẩm bẩm giải thích một hồi cho Hạ Miên Miên. Hạ Miên Miên không nói hai lời lập tức lấy điện thoại chuyển tiền, gì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-la-mot-ga-co-chap-cuong-em-gai/978351/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.