Edit by Link & Beta by Hy
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Lần này, Phó Thư Dạng thật sự không muốn trả lời.
Sống hai đời, chưa từng nói chuyện yêu đương thì thôi đi, ngay cả nụ hôn đầu cũng vẫn còn, nói ra thì không hay cho lắm.
Mấu chốt là, anh kiếm được nhiều tiền như vậy, đều tiêu hết ở đâu rồi?
Sao lại không muốn đi tìm phụ nữ?
Phó Thư Dạng nghiêm túc hồi tưởng một chút, đột nhiên cảm thấy dường như đời trước đã cách mình rất xa. Rất nhiều ý nghĩ khi đó, anh cũng cảm thấy xa lạ.
Có lẽ là không có đối tượng động tâm đi. Anh có phần mắc bệnh thích sạch sẽ do tâm lý.
Phó Thư Dạng vô thức nhìn thoáng qua Hứa Mân, vừa lúc đối mặt với ánh mắt của cô.
Hứa Mân bị hành vi đánh từng đòn nghiêm trọng của Hứa Trạc làm cho đầu váng mắt hoa. Cuối cùng, hiếu kỳ chiến thắng xấu hổ, cô cũng muốn biết Phó Thư Dạng còn nụ hôn đầu hay không.
Làn da thiếu nữ vừa trắng vừa mềm, gương mặt có chút mập mạp của trẻ con. Có lẽ là vì tò mò, đôi mắt cô vô thức mở to, dáng vẻ ngây thơ vô tội. Ánh nắng xuyên qua cửa sổ, chiếu trên đường cong cánh môi duyên dáng của cô, đôi môi càng ẩm ướt và sáng bóng hơn.
Phó Thư Dạng dời tầm mắt, dừng một chút, vẫn thành thật trả lời: "Vẫn còn."
Làm vẻ vân đạm phong khinh*, ánh mắt anh lại xuyên qua kính cửa sổ, nhìn phản ứng của Hứa Mân.
*vân đạm phong khinh: nghĩa là gió nhẹ và mây mỏng
Đáy mắt Hứa Mân nhanh chóng dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-keo-ta-thanh-bach-phu-my/1424309/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.