~ Tỉnh thi, ngoại hiệu, xích vàng ~ 
Edit: Huyên 
Từ Hành Chi: "..." 
Nghĩ đến vừa rồi Mạnh Trọng Quang nằm trên lưng mình, Từ Hành Chi chỉ cảm thấy cột sống và sau gáy lạnh toát. 
Nhưng điều quan trọng ở đây, là y vốn không biết nên tiếp lời Mạnh Trọng Quang thế nào. 
Đầu tiên, rõ ràng những người này đều quen biết Từ Hành Chi, mà y lại không biết dáng vẻ của Từ Hành Chi chân chính ở trước mặt đám người này như thế nào. 
Thứ hai, với ân oán năm đó giữa Mạnh Trọng Quang và Từ Hành Chi, Từ Hành Chi cũng không được biết cụ thể. 
Theo đạo lý, Mạnh Trọng Quang giết thầy, cũng gián tiếp hại Từ Hành Chi bị đuổi khỏi tiên môn, hẳn Từ Hành Chi phải rất hận Mạnh Trọng Quang mới đúng. 
Cứu Từ Hành Chi đang sượng ngắt trong lúc nguy nan là một ngọn anh thương tám trượng. 
Lúc y đang do dự nên đáp lại ra sao, một luồng ánh sáng lạnh lẽo bỗng nhiên quét ngang qua, mũi thương chĩa thẳng vào ngực Từ Hành Chi. 
Từ Hành Chi không tự giác giơ hai tay lên lùi lại một bước, bật thốt lên: "... Ơ hơ." 
Lời vừa ra khỏi miệng, y liền hối hận. 
Khi y còn là Từ Bình, kiểu gì cũng sẽ có thói quen nói vài từ không đâu. Nếu như tính cách của Từ Hành Chi nguyên bản không lắm lời như y, có khả năng mình sẽ bị lộ tẩy. 
Trong mấy giây suy nghĩ, bỗng nhiên Từ Hành Chi nghe thấy một tiếng vang giòn. 
—— Chuôi của ngọn quỷ thương bị bẻ gãy ngang trước mặt Từ Hành Chi. 
Mũi thương hướng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-han-xinh-dep-qua-muc/994980/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.