Chờ tất cả mọi người ăn xong, Triệu Kỳ cùng Mai Khâm mượn cớ muốn thu dọn phòng ăn mà đuổi Tư Hạo Lam cùng Kha Lâm ra sảnh ngoài.
Tư Hạo Lam rất yêu thích sảnh ngoài này, nó được thiết kế theo phong cách châu Âu, khắp nơi được trang trí với rèm cửa màu đỏ viền vàng, ở giữa trải một tấm thảm rất lớn, trên thảm đặt hàng ghế sofa giản dị, mềm mại như mây. Hắn có thể lười biếng nằm lăn lộn trên mặt đất.
Tư Hạo Lam ăn rất no, nửa người dựa vào trên đệm ngồi, mắt hơi híp lại, tùy ý Kha Lâm nghiên cứu lỗ tai mèo của hắn.
Kha Lâm nhéo nhéo rồi xoa xoa, cảm giác rất đã, nhưng rốt cuộc nó làm sao mà cử động được.
Lúc sờ vào lớp lông, Tư Hạo Lam thậm chí còn lộ ra biểu tình hưởng thụ và thoải mái.
Kha Lâm nhất thời rơi vào nghi hoặc ‘Tư Hạo Lam lẽ nào thật sự chính là mèo’, y ra lệnh Tư Hạo Lam: “Không phải đã nói rõ là sáng trưa chiều đều phải đổi màu sắc sao?”
Tư Hạo Lam ngoan ngoãn nghe theo, lấy lỗ tai hồng nhạt trên đầu xuống, đổi sang bộ tai hoa văn báo.
Con mèo nhỏ mềm mại trong nháy mắt biến thành mèo lớn cuồng dã, báo đốm nam tính, lười biếng mà dụ hoặc dựa vào đệm ghế sofa, một tay chống cằm, đôi mắt nửa nhắm, vòng eo thon nhỏ lộ ra.
Kha Lâm lần thứ hai che mũi, kích thích quá, lần sau mua đuôi về.
Khoảng thời gian này Tư Hạo Lam bận rộn gần chết, lúc này được hưởng thụ khoảng thời gian giữa trưa nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-cung-nhan-vat-phan-dien-ket-hon-roi/1331423/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.