Ôn Trĩ Sơ không thể tin nổi nhìn về phía Tần Gia Thụ.
Chỉ thấy khuôn mặt phong thần tuấn lãng ít khi nói cười của của Tần Gia Thụ tràn đầy nghiêm túc, hắn nói rằng: "Cậu rất ưu tú".
(*) Phong thần tuấn lãng: 丰神俊朗 - thành ngữ Trung Quốc dùng để miêu tả đàn ông con trai, nghĩa là đẹp trai sáng sủa.
Ôn Trĩ Sơ cùng Thiên Miêu tinh linh một người một hệ thống hoàn toàn ngây ngốc, chẳng lẽ đây chính là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi?
Cậu từng cho rằng Thiên Miêu tinh linh đã đủ tin tưởng cậu, mỗi khi gặp phải thất bại hoặc khi có nhiệm vụ xuất hiện, nó luôn khẳng định và cổ vũ cho cậu, không nghĩ tới giờ đây lại có một Tần Gia Thụ nửa đường xuất hiện, lại gϊếŧ thằng quân địch xông lên đến tận đỉnh núi.
[Hệ thống: May mà hôm nay trời không mưa.]
Trên mái tóc mềm như nhung của Ôn Trĩ Sơ chậm rãi xuất hiện một dấu hỏi chấm.
[Hệ thống: Tôi sợ hắn bị sét đánh.]
Ôn Trĩ Sơ:...
Thiên Miêu tinh linh lúc này cũng cảm thấy khó tin, so về trình độ tẩy não, thì đây là lần đầu tiên nó gặp được một đối thủ xứng tầm.
Nhưng...
Thiên Miêu tinh linh nhìn coi, cười một tiếng.
Ôi, nhân vật chính, cậu vẫn còn trẻ người non dạ lắm, mạch não của Ôn Trĩ Sơ không giống người bình thường, cậu ấy sẽ không bị vài ba lời này của mi mê hoặc đâu.
Sau đó nó lập tức chuyển ánh mắt sang phía Ôn Trĩ Sơ, chỉ thấy lúc này Ôn Trĩ Sơ đang cúi đầu, khóe miệng hơi mím lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-cong-luoc/566559/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.