*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ôn Trĩ Sơ run rẩy từ ngõ nhỏ đi ra, trong đầu trắng xóa một mảng, không thể nào suy nghĩ được điều gì.
Gió đêm mùa thu mang theo cơn lạnh thổi xuyên qua, nhưng Ôn Trĩ Sơ lại chẳng cảm giác được chút nào, ngược lại toàn thân cậu nóng hổi, thậm chí còn ngứa ngáy, giống như muốn bốc cháy đến nơi.
Trên môi vẫn còn mang theo cảm xúc ướŧ áŧ, là do hành động vừa rồi của hai người họ trong ngõ nhỏ để lại, lúc này làn gió ẩm ướt lạnh lẽo thổi qua, càng làm cho cảm giác đó thêm rõ ràng.
Trong đầu Ôn Trĩ Sơ ong ong một thoáng, cánh môi mềm mại hồng hào kia run lẩy bẩy, giống như con mèo bị đạp trúng đuôi, vội vã lấy tay áo lên cọ xát.
Nhớ lại chuyện xảy ra trong ngõ nhỏ vừa rồi, mặt Ôn Trĩ Sơ nóng đến dọa người.
Tần Gia Thụ thích cậu, còn hôn cậu.
Bởi vì chạy nhanh quá nên hô hấp của Ôn Trĩ Sơ cũng dồn dập.
Không phải Tần Gia Thụ vẫn luôn chán ghét cậu sao?!
Chẳng lẽ. . .
Chẳng lẽ đây chính là ngoài miệng nói không muốn, nhưng thân thể lại rất thành thật!
Trong lòng Ôn Trĩ Sơ lúc này có vô số con chuột chũi đang cưỡi Alpaca chạy vụt qua, lúc đi ngang còn không quên tặng cậu một ngụm nước bọt, piu~
Cậu không biết rõ trong lòng mình đang suy nghĩ những gì, trái tim điên cuồng đập rộn, không biết bị người ta dọa hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-cong-luoc/566554/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.