Tao đang tự cười chính mình.
Quý Phong Trường vốn đang cười nhe hết cả hàm răng ra, nháy mắt đã thu hồi sắc mặt, nhìn Tần Gia Thụ hỏi: "Làm người khó lắm hả?"
Tần Gia Thụ liếc mắt nhìn cậu ta một cái: "Không khó".
Quý Phong Trường: . . .
Mọe, thằng chó!!!
Ôn Trĩ Sơ cầm bài kiểm tra quay lại phòng học, hai gò má đỏ bừng vì bị người ta chế giễu cũng đã nhạt đi, cậu cầm bài kiểm tra chín mươi hai điểm trong tay buồn bã không thôi.
Hạng hai đếm ngược đi tới, vỗ vai cậu, "Ôn Tạp, sao mà buồn bã thế này?"
Ôn Trĩ Sơ cho cậu ta xem bài kiểm tra tiếng Anh của mình.
Hạng hai đếm ngược xem điểm, "Không phải rất tốt sao, con trai, bố tự hào về con lắm".
[Hệ thống: Đừng nghe cậu ta nói bậy, hôm nay không phải ca trực của cậu ta, thiếu niên, bố tự hào vì con].
Ôn Trĩ Sơ: . . .
Nghe hai người cha từ trên trời rớt xuống này phát biểu, Ôn Trĩ Sơ không biết bình luận gì thêm.
Hạng hai đếm ngược mở miệng, "Lần trước mày được 68, hôm nay được 92, tiến bộ những 20 điểm. Mặc dù trong mắt cô giáo tiếng Anh chỉ là một bước tiến nho nhỏ, nhưng nó chính là một bước tiến lớn của mày".
"..." Ôn Trĩ Sơ nghe xong, im lặng nửa ngày, nói nhỏ: "Nhưng... nhưng tôi đã hứa mình sẽ thi được 100 điểm trong kỳ thi tháng này".
Hạng hai đếm ngược vỗ bàn đứng dậy, "Cái này có gì khó! Cứ thi đi!"
Ôn Trĩ Sơ ngạc nhiên, tưởng rằng tiếng Anh của hạng hai đếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-cong-luoc/566539/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.