Nữ hầu đúng giờ gõ cửa phòng ngủ, bưng khay đến đưa thuốc cho Lâm Tẫn Nhiễm.
Vậy mà vừa vào cửa, liền thấy một màn mèo đen nhỏ cùng gia chủ vô cùng thân thiết hỗ động(*) ----- đây vẫn là gia chủ lạnh lùng thâm trầm sao? Y thế mà lại lộ ra nụ cười ôn nhu như vậy?
(*)tương tác qua lại
Nữ hầu kinh ngạc muốn rớt cằm, nàng kiềm chế xúc động mà dụi mắt, cầm chén thuốc đặt ở trước mắt Lâm Tẫn Nhiễm.
"Tiên sinh thuốc hôm nay xin ngài thừa dịp còn nóng mà uống."
Lâm Tẫn Nhiễm đành phải thả mèo nhỏ ra, đưa tay cầm chén, ai ngờ Thu Lạc nhảy khỏi ngực y, một giây trước còn đang hống y, giây sau liền nhào vào trong lòng ngực hầu nữ nhỏ tuổi.
"Meo meo~" tôi nhìn thấy một vị tiên nữ, xin hỏi tôi có thể làm kỵ sĩ cho tiên nữ không?
Mèo đen nhỏ ánh mắt chớp chớp ánh mắt long lanh, tiếng kêu vừa ngọt vừa mềm, manh đến tâm hầu nữ muốn tan ra, ôm con mèo nhỏ không ngừng vân vê.
"Miêu Miêu thật đáng yêu, có phải đói bụng hay không?"
Lâm Tẫn Nhiễm uống thuốc được một nữa, ho mạnh một tiếng, sắc mặt trở nên khó coi, đối với Thu Lạc 'Đứng núi này trông núi nọ' làm trò trước mặt khá mất hứng, cố ý trầm giọng: "Miêu, lại chỗ ta."
Lời nói ra giấu vài phần nghiến răng nghiến lợi.
Mèo con quả nhiên là động vật không tin cậy được!
Tiểu hầu nữ hoảng sợ, cũng không dám vuốt mèo, cuống quýt thả nó xuống mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-co-chap-dang-phat-dien/3375773/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.