Nghe thấy Tạ Hoằng Văn nói vậy, ba nam sinh kia liền không thể tin nổi mà quay lại nhìn anh.
Còn anh thì lại nhanh chóng xông đến, đấm mạnh vào mặt một tên nam sinh, sau đó đạp vào hạ bộ một nam sinh khác rồi đá vào người nam sinh còn lại.
Bọn chúng đau đớn mà hét toáng lên.
Tên nam sinh bị đạp vào hạ bộ vì quá đau nên tay ôm chặt phần thân dưới, người khom lại. Anh liền túm tóc tên đó rồi dùng chân thúc thẳng vào bụng cậu ta khiến cậu ta ngã vật ra đất.
Hai tên nam sinh còn lại định đánh lại thì anh đã nhanh chóng đạp vào ngực một tên, đồng thời dùng cùi chỏ thúc mạnh vào người tên còn lại, khiến cho hai tên này ngã vật ra đất mà rên rỉ.
Vậy là cả ba tên đều đã bị giải quyết xong.
Anh giương mắt nhìn bọn chúng nằm la liệt dưới đất, miệng nở một nụ cười rùng rợn. “Không phải bọn mày muốn chơi sao? Bây giờ tao đang chơi cùng bọn mày, sao bọn mày lại nằm xuống hết rồi?”
Ba tên nam sinh nghe vậy thì sợ hãi mà lết người lùi xa Tạ Hoằng Văn. Tạ Hoằng Văn liền tiến đến, tàn nhẫn mà đạp vào người bọn chúng.
Anh cảm thấy bọn chúng giống như Lý Kha Y và Đàm Vũ Trạch vậy. Bọn chúng đều nghĩ rằng Hứa Nhan Du không thật lòng với anh, bọn chúng nghĩ anh chỉ là một con chó của cô.
Khốn kiếp!
Hứa Nhan Du tốt như vậy, cô thật sự quan tâm đến anh, tại sao tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-chi-yeu-minh-toi/2987262/chuong-45.html