Đàm Vũ Trạch nghe Tạ Hoằng Văn nói vậy thì tức đến đỏ cả mắt. Anh ta nghiến răng nghiến lợi, trợn trừng mắt mà gằn giọng: “Mày… Mày nói cái gì?”
Tạ Hoằng Văn nghe thấy câu hỏi thì không thèm trả lời, chỉ nhếch môi cười rồi quay người rời đi, bỏ lại Đàm Vũ Trạch đang tức đến phát điên phát khùng mà hét lớn: “Tạ Hoằng Văn! Mày chỉ là thằng hèn hạ dơ bẩn thôi! Mày cứ đợi đấy mà xem, Tô Thấm Di sẽ đá mày đi thôi!”
…
Sau khi tan học.
Hứa Nhan Du và Tạ Hoằng Văn cùng nhau đi ăn. Sau đó Hứa Nhan Du trở về nhà, còn Tạ Hoằng Văn thì đến công ty nhà họ Tô.
Chủ tịch Tô đã hứa với Tạ Hoằng Văn rằng sẽ đào tạo anh, vậy nên ông ấy cho phép anh đến công ty để học việc.
Ngoài những lúc ông ấy đích thân chỉ bảo ra, ông ấy sẽ sắp xếp cho anh đến các phòng ban để làm một số công việc. Khi có các cuộc họp nhỏ trong công ty, ông cũng cho phép anh tham gia về nêu lên ý kiến.
Cứ như vậy, ngoài lúc ở trường ra thì phần lớn thời gian anh đều ở công ty nhà họ Tô.
Dần dần, chủ tịch Tô càng coi trọng anh, bởi ông ấy thấy được sự nỗ lực và khả năng làm việc của anh.
Trong khi đó, Hứa Nhan Du lại thấy hơi buồn, bởi vì thời gian trôi qua quá nhanh.
Thoáng cái đã chỉ còn gần một tháng nữa thôi, cô sẽ phải đi thực hiện nhiệm vụ rồi.
Cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-chi-yeu-minh-toi/2986948/chuong-61.html