Nhìn đến ngực Hứa Nhan Du rồi, Tạ Hoằng Văn vốn còn định nhìn tiếp. Nhưng lúc này, Hứa Nhan Du đã đi đến trước tủ quần áo rồi lôi một chiếc áo khoác ra, sau đó cầm áo che lên người Tạ Hoằng Văn.
Tạ Hoằng Văn liền nhíu mày, hỏi: “Cô làm gì vậy?”
Hứa Nhan Du liền đáp: “Anh muốn đi thì phải che người lại, nếu không lỡ người khác thấy thì sao.”
“Ai thấy?” Tạ Hoằng Văn hỏi.
Hứa Nhan Du bèn nói: “Dì giúp việc chẳng hạn. Lỡ mấy dì giúp việc lên tầng rồi nhìn thấy thì sao. Còn cả Lý Kha Y nữa, cô ta dù ở tầng một, những lỡ cô ta lại lén lên tầng rồi trùng hợp nhìn thấy anh thì làm thế nào.”
Nghe thấy thế, Tạ Hoằng Văn không nhịn được mà phì cười. “Cô biết nghĩ xa thật nhỉ. Nhưng cứ coi như là tôi bị nhìn thấy thì sao? Tôi cũng chỉ lộ phần thân trên thôi mà.”
Ai ngờ, Hứa Nhan Du liền kiên quyết nói: “Phần trên cũng không được lộ!”
Tạ Hoằng Văn nghe vậy thì cau mày, nhưng ánh mắt dường như lại có ý cười. Anh nói với Hứa Nhan Du: “Cơ thể là của tôi, cô có quyền gì quyết định là lộ hay không được lộ?”
Tuy nhiên, Hứa Nhan Du vẫn kiên quyết nói: “Tóm lại là anh vẫn không được lộ.” Nói đến đây, Hứa Nhan Du liền cầm áo che kỹ Tạ Hoằng Văn rồi kéo anh ra khỏi phòng.
Khuôn mặt Tạ Hoằng Văn lộ ra vẻ không thoải mái, nhưng anh lại vẫn để mặc cho Hứa Nhan Du che che chắn chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-chi-yeu-minh-toi/2986894/chuong-83.html