Kể từ ngày hai người thân mật đó, tối nào Tạ Hoằng Văn cũng sang phòng Hứa Nhan Du ngủ.
Mà trước khi ngủ, hai người luôn luôn thân mật với nhau “nhiều chút”. Ngoại trừ bước cuối cùng là không làm ra, còn tất cả các bước khác, hai người đều đã làm qua hết rồi.
Cho nên hiện giờ, Tạ Hoằng Văn rất quen thuộc với cơ thể của Hứa Nhan Du. Chỗ nào trên cơ thể cô, anh đều nhìn qua và chạm qua hết rồi.
Buổi tối, chín giờ.
Hứa Nhan Du ngồi đọc sách một lát thì quyết định sẽ sang phòng Tạ Hoằng Văn. Bởi gần đây ngày nào anh cũng ngủ ở phòng cô rồi, cho nên hôm nay cô muốn ngủ ở phòng của anh.
Đi lên tầng ba, Hứa Nhan Du bước tới trước cửa phòng Tạ Hoằng Văn rồi gõ cửa.
Rất nhanh, Tạ Hoằng Văn đã ra mở cửa. Thấy người đến là Hứa Nhan Du, Tạ Hoằng Văn liền cho cô vào.
Đến lúc vào phòng Tạ Hoằng Văn rồi, Hứa Nhan Du liền leo lên giường anh rồi nằm xuống, sau đó mới hỏi: “Anh đang làm gì vậy?”
“Đang đọc sách.” Tạ Hoằng Văn đáp rồi ngồi xuống bàn làm việc, sau đó tiếp tục đọc sách.
Hứa Nhan Du lại nằm trên giường mà nhìn ngó xung quanh. Thế rồi bất chợt, cô phát hiện ra trên tủ đầu giường có một chiếc hộp khá là quen thuộc - “hộp XXXXX”.
Nhìn thấy chiếc hộp này, Hứa Nhan Du vừa ngại vừa bối rối. Cô nhìn về phía Tạ Hoằng Văn thì lại thấy anh đang nhìn cô. Thế là cô có chút ngượng ngùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-chi-yeu-minh-toi/2986885/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.