Nghe thấy giọng nói trầm khàn của Tạ Hoằng Văn, Hứa Nhan Du thật sự đã bị mê hoặc. Anh lại bảo cô dùng lời nói lấy lòng anh, nhưng cô biết phải nói gì đây?
“Anh rất đẹp trai.” Hứa Nhan Du nhỏ giọng mà thử lấy lòng.
Tạ Hoằng Văn nghe vậy thì cười nhẹ, sau đó lại cúi đầu hôn mút cơ thể Hứa Nhan Du, cái vật cứng rắn kia cũng cọ cọ vào nơi ẩm ướt của cô.
Hứa Nhan Du khẽ rên, sau đó lại tiếp tục thử lấy lòng: “Anh dáng đẹp… học giỏi… giàu có… ngầu...”
Tạ Hoằng Văn cũng khá thích mấy lời khen này, nhưng đây lại không phải lời lấy lòng mà anh thật sự muốn nghe. Thế là anh lại dọa cô: “Bây giờ tôi đi vào nhé!”
“Không được!” Hứa Nhan Du ngay lập tức phản đối: “Không phải anh nói em lấy lòng thì anh không làm nữa sao?”
Tạ Hoằng Văn vừa nhào nặn bầu ngực cô vừa trả lời: “Ai bảo mấy câu cô nói không làm tôi vừa ý. Đổi câu khác đi.” Nói rồi anh lại cúi đầu, say sưa ngậm lấy nụ hoa trên ngực Hứa Nhan Du. Bàn tay thì không ngừng vuốt ve, bóp nắn cơ thể cô.
Cơ thể Hứa Nhan Du lúc này đã rất nhạy cảm. Cô cố gắng để bản thân mình không rên rỉ, lại vừa cố gắng tìm cách lấy lòng anh.
Nhưng làm gì còn câu nào để lấy lòng anh nữa chứ?
Hứa Nhan Du khó khăn mà hỏi anh: “Anh rốt cuộc muốn nghe câu gì?”
Tạ Hoằng Văn lại đưa tay lên sờ má cô, sau đó nhướn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-chi-yeu-minh-toi/2986879/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.