🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đúng lúc đó nam chủ nhân của ngôi nhà cũng tỉnh. Ông ta thấy trong phòng xuất hiện người lạ bèn vươn người, mò vào ngăn kéo. 

Đỗ Yến rút tay khỏi túi quần, quơ quơ khẩu súng: “Yên nào Đỗ tiên sinh, tôi không muốn sử dụng bạo lực đâu.”

Hai người thấy vậy đành phải ngồi nghiêm chỉnh trên giường, không dám động đậy.

Đỗ Yến đi tới, lấy khẩu súng giấu trong ngăn kéo tủ đầu giường, sau đó kéo ghế qua, thản nhiên ngồi xuống.

“Mạo muội tới quấy rầy, thực sự xin lỗi.”

Bà Đỗ run rẩy nói: “Đồ, đồ có giá trị đều đặt trong tủ kia, cậu có thể lấy hết.”

Đỗ Yến cười: “Tôi không đến đây vì mấy cái đó.”

Đỗ tiên sinh hỏi: “Vậy thì vì cái gì? Tôi và cậu chẳng có quan hệ gì sất. Chúng tôi chưa từng gặp cậu bao giờ cả.”

Đỗ Yến thở dài: “Người Thuần Chủng bình thường trí nhớ kém thật đấy, ông có chắc là mình chưa thấy tôi lần nào không? Mười tám năm trước…”

Dù sao bà Đỗ cũng có ấn tượng sâu sắc về đoạn ký ức kia. Bà ta sững sờ, vẻ mặt trở nên tái nhợt: “Cậu là đứa trẻ kia ư?”

Đỗ Yến gật đầu: “Đúng rồi, trí nhớ của bà Đỗ vẫn rất tốt. À không đúng, tôi phải gọi bà là mẹ chứ nhỉ?”

Một tiếng “mẹ” của Đỗ Yến vừa lạnh nhạt vừa đầy mỉa mai khến biểu cảm trên mặt bà Đỗ trắng bệch như tờ giấy.

Bà ta há mồm định nói gì đó, lại chỉ phát ra mấy âm tiết vô nghĩa.

“Không, không phải là, không…”

Đỗ Yến chẳng thèm quan tâm đến chuyện bọn họ nghĩ thế

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-bien-thanh-bach-nguyet-quang/1355939/chuong-134.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.