“Đỗ Yến đi rồi à?” Giọng nói mơ mơ màng màng của Thời An vang lên.
“Cậu ấy bảo tới căn tin chiếm chỗ cho chúng ta.” Chương Cảnh hoàn hồn, leo xuống giường, cũng không quay sang nhìn Thời An mà vội vàng bước vào phòng vệ sinh.
Chương Cảnh cúi đầu vặn vòi, hai tay hứng nước lạnh vỗ lên mặt. Hắn phải rửa mặt rất nhiều lần mới xua tan phần nào cảm giác hỗn loạn trong đầu.
Hắn nhìn mình trong gương, khóe mắt hơi đỏ, vẻ mặt bối rối.
Ngoài ra hắn còn phát hiện dưới mắt mình có quầng thâm màu đen mờ mờ. Chẳng nhẽ là do tối hôm qua trằn trọc trở mình ngủ không ngon giấc sao?
Chương Cảnh cũng chẳng quan tâm, lấy khăn lông lau mặt. Khi cảm thấy vẻ ngoài bản thân không có gì bất thường mới ra khỏi phòng vệ sinh.
Lúc Chương Cảnh và Thời An đến căn tin, Đỗ Yến đã mua xong bữa sáng và tìm được vị trí ngồi sát cửa. Cậu nhìn thấy hai người họ đi tới, lập tức đứng dậy, vẫy tay gọi.
Khi Chương Cảnh ngồi xuống, Đỗ Yến vẫn hơi chột dạ.
Bởi vì cậu biết Chương Cảnh rất chú trọng hình tượng, thích sạch sẽ, thế mà buổi sáng cậu lại dám vẽ hươu vẽ vượn lên mặt hắn.
Mặc dù loại bút kia dùng nước rửa là sạch, thế nhưng khuôn mặt buồn cười ấy của hắn chắc chắn sẽ bị Thời An phát hiện, chẳng biết Chương Cảnh có thẹn quá hóa giận hay không nữa.
Chương Cảnh rất ít khi tức giận, song khi dỗi hay giận không cũng chẳng biểu hiện rõ ràng, thế nhưng vẫn rất phiền phức.
Đỗ Yến cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-bien-thanh-bach-nguyet-quang/1355909/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.